Cảm động trước nỗi niềm của người đàn ông tìm xác thai nhi

Thảo luận trong 'Hàng giảm giá & Thanh lý' bắt đầu bởi Alpenliebe, 14/7/16.

  1. Alpenliebe

    Alpenliebe Active Member

    Bài viết:
    80
    Đã được thích:
    0
    Nhiều năm qua, ông Lưu Văn Hào ở thị trấn Liên Châu (huyện Thanh Oai, Hà Nội) đi làm 1 việc thật lạ lùng: tới các bệnh viện, phòng khám tư để xin xác hài nhi mang về mai táng. Sau 5 năm, ngôi mộ ông mới xây ngày nào giờ đã là nơi yên ổn nghỉ cho hàng vạn sinh linh xấu số.

    Sợ hãi

    Đề cập về “cơ duyên” khiến cho mình làm cái việc không giống người nào đó, ông Hào cho biết, trong một lần đi khám bệnh ở bệnh viện thị xã, chứng kiến các cô gái còn trẻ vào đây phá thai ông cảm thấy rất chua xót. Đêm nằm ngủ, những hình ảnh lúc chiều trong viện cứ sợ hãi, các câu hỏi cứ khiến cho ông day dứt: làm gì để giúp họ? làm sao để các đứa trẻ tủi phận được yên nghỉ tử tế?... toàn bộ đêm thức trắng và ông đi đến 1 quyết định: Sẽ tới những bệnh viện, phòng khám xin xác hài nhi về an táng ở nghĩa trang. Ấy là cách mà ông nghĩ sẽ an ủi được phần nào cho các hài nhi bất hạnh, không được sống trên cõi đời này.

    [​IMG]

    Xem thêm: nghĩa trang công viên vĩnh hằng

    Việc làm của ông Hào khiến gia đình phản đối gay gắt, còn hàng xóm thì dị nghị, tưởng ông bị… ma nhập. Bà Nguyễn Thị Miến, vợ ông Hào không khỏi trằn trọc lúc đề cập về việc làm của chồng. Bà bảo, trước đây 2 vợ chồng hay tranh chấp nhau vì việc làm “quái dị” của ông Hào, khuyên ông bỏ “nghề” nhưng chẳng nhằm nhè, nên hiện tại phải… ủng hộ. Bà Miến chỉ mong muốn, dương thế với cái nhìn hăng hái hơn và việc làm ý nghĩa của chồng mình và những người khác.


    Mong được thất nghiệp

    Chia sẻ về kinh nghiệm bao nhiêu năm trong “nghề”, ông Hào bảo, tìm đến phòng khám, bệnh viện để phá bỏ giọt máu của mình thì mỗi người đều mang hoàn cảnh khác nhau, trong đó sở hữu nhiều trường hợp ông gặp rất đau lòng.

    Năm 2008, lực lượng ông gặp một cô gái còn rất trẻ, ở thị xã hai Bà Trưng (Hà Nội) đến phòng khám tư để phá bỏ nhưng do cái thai đã to nên không thực hiện được. Cô gái hoảng loạn định nhảy lầu tự tử. Khi đó, các bác sĩ, nhân viên của phòng khám cộng ông và 1 số thành viên mang mặt ở đó đã khuyên răn cô, cô gái nghe lời không nhảy lầu nữa. Sau ít tháng, cô gái đấy đã hạ sinh 1 bé gái xinh xắn. Cho tới hiện tại, bé gái đã được 7 tuổi.

    Tương tự, mang trường hợp ở quận Thanh Oai, chồng bị tàn tật và gia đình rất nghèo. Khi bị “vỡ” kế hoạch họ cũng có ý định đi phá bỏ nhưng do cái thai quá to, lực lượng Bắc Ái đã khuyên và hứa hẹn sẽ viện trợ họ. Khi người mẹ hạ sinh, bà nội của cháu đã đón cháu về nuôi. Bà đã cảm ơn ông Hào và những thành viên trong đội ngũ Bắc Ái. “Những việc làm cho ấy của chúng tôi là rất nhỏ nhoi, tựa như hạt cát giữa sa mạc nhưng một lời cảm ơn cũng phần nào yên ủi những việc chúng tôi đang thực hiện. Tôi chỉ hi vọng, các bạn teen trước lúc làm cho việc gì đi quá giới hạn hãy dừng một phút để nghĩ suy về hậu quả của nó”, ông Hào san sớt.

    Xem thêm: công viên nghĩa trang vĩnh hằng ba vì

    Để mang kinh phí làm các việc thiện nguyện này, ít ai biết rằng, trong những năm qua, đội ngũ Bắc Ái mà ông Hào là trưởng nhóm phải “vận dụng” đủ thứ: Chia nhau đi bán bóng bay ở các nhà thờ, dựa vào tấm lòng hảo tâm của người dân, đi gom phế truất thải… Số tiền thu lại tuy không phổ biến, nhưng giá tiền bỏ ra cho hoạt động này cũng tương đối lớn. Chỉ riêng việc vun đắp ngôi mả cũng đã tiêu tốn 50 - 60 triệu đồng, tiền sắm phương tiện vệ sinh để các thành viên làm, cỗ ván xốp, tủ lạnh, xăng xe, hương khói cũng chẳng phải ít.

    [​IMG]

    Để công tác được thuận tiện, ông Hào phải tìm một cái tủ đông lạnh, cứ lúc nào những thành viên mang xác những hài nhi về ông lại khâm liệm, quấn vải trắng rồi đặt ngăn nắp trong đó. Khoảng hai, 3 ngày, ông lại mang ra đặt vào 1 ngăn trong ngôi mộ rồi lấp xi măng, bịt kín. Đối với những thai nhi quá lớn, ông sẽ tiến hành khâm liệm và mai táng luôn.[/color]

    Đọc thêm: công viên nghĩa trang

    Chiều muộn, giữa không gian vắng yên nơi nghĩa địa Từ Châu, ngôi mả có hàng vạn thai nhi làm cho người nào 1 lần tới thăm cũng không khỏi sợ hãi. không tự hào về việc làm của mình, ông Hào luôn coi đấy là nỗi buồn. Ông chỉ mong rằng, cái nghề mà ông đang “theo đuổi” 1 ngày sẽ thất nghiệp. Nếu như được như thế thì ông hạnh phúc lắm.
     

Chia sẻ trang này